Trang

Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2011

HCM (P2): Nhịp sống Sài gòn

Nhộn nhịp ở trung tâm thành phố, phố tây lên đèn, thư giãn trong khu du lịch Bình Quới.


Nếu như tối đầu tiên, tôi được chìm trong âm nhạc guitar của nhóm tam tấu guitar tại Nhà hát Hồ Chí mình thi tối thứ 2 tôi lại ở trong một không gian khác hoàn toàn. Không phiêu trong tiếng nhạc ghitar, nhẹ nhàng và sâu lắng mà là trong âm thanh lớn, náo nhiệt của quán bar Go 2 Eat và Crazy Buffalo trên phố Bùi Viện. Hôm đó là ngày chúng tôi hội ngộ các nhóm thi từ Hà Nội bay vào, cùng uống bia Light và lắc lư theo nhịp nhạc.Tới khoảng gần 1h sáng, chị Pica đưa tôi về nhà, ra khỏi con phố Bùi Viện tấp nập, ngoài đường chính tĩnh mịch, lác đác vài bóng xe qua lại.


Vẫn ở con phố Bùi Viện đó, con phố nhỏ giống như khu phố cổ tại Hà Nội, vẫn chủ yếu là khách du lịch qua lại đó, nhưng không phải trong không gian sôi động của bar mà là ở một góc trên tầng 2 quán Sân Ta nằm giữa con phố này. Đó là sau buổi tối đi nghe hòa nhạc đầu tiên tại SG, một người bạn đã đưa tôi đến quán Sân Ta này, chúng tôi gọi đồ ăn tối và cùng nhau chuyện trò, nhìn xuống con phố dưới ánh đèn vàng ấm cúng. Chúng tôi nói về công việc, những ngày thi sắp tới và cả niềm đam mê, bất chợt, trước niềm say mê công việc của anh, tôi tự nhủ lại lòng mình, niềm say mê thực sự của tôi là gì? Tôi đã thực sự dám làm những cái tôi muốn chưa hay vẫn đang trên con đường tìm kiếm nó. Có lẽ sẽ phải qua thời gian, thử thách để tìm đến cái đích mình muốn tới, song tôi chưa bao giờ ân hận vì những gì mình đã làm. Không quyết đinh, không va vấp, không đi thì sao biết được thế giới ngoài kia rộng lớn biết bao và bao điều nên trải nghiệm, khám phá. Trong sự yên tĩnh đó, cái góc tĩnh trên một con phố ồn ào, tôi chìm trong suy nghĩ.


Những ngày thi cũng đã tới, xa trung tâm thành phố sôi động, náo nhiệt, tôi chuyển xuống khu du lịch Bình Quới cùng các thí sinh khác. Không gian đây thoáng đãng, mát mẻ, nhiều cây xanh, thực sự là nơi rất lý tưởng cho một cuộc thi sáng tạo. Trên bãi cỏ, ngoài ghế gỗ, hay trong căn phòng ngủ mà nhìn bên ngoài giống như căn nhà nhỏ bằng gỗ giữa rừng và ở dưới là dòng nước, chỗ nào cũng có thể là không gian khơi nguồn cho các ý tưởng. Ba ngày thi tại đây là ba ngày vô cùng đáng nhớ, cùng ăn, cùng ngủ và cùng trò chuyện với những người bạn, cùng tập trung cao độ cho cuộc thi và cả buổi liên hoan suốt đêm cuối cùng trong âm nhạc, snack và fanta pha vodka.





Một chuyến đi thật ý nghĩa, chuyến đi kết hợp cả thi và du lịch, nhưng tiếc rằng 9 ngày tại đây tôi chỉ ở Sài gòn mà chưa đi tham quan được các nơi xung quanh như ra Vũng Tàu, Cà Mau…Hy vọng lần sau trở lại, tôi sẽ đi khám phá được nhiều hơn.

Thứ Hai, 14 tháng 11, 2011

HCM (P1): Ẩm thực Sài thành

Đó là chuyến đi 9 ngày vào Sài gòn lần đầu tiên của tôi. Ý định vào chơi HCM đã nhen nhóm trong tôi từ lâu nhưng may mắn và thật tình cờ khi tôi được lọt vào top 10 chung kết cuộc thi Vietnam Young Lion 2011, do vậy đội tôi gồm tôi và một người bạn khác đã được tài trợ để bay vào SG thi chung kết. Cuộc thi chỉ diễn ra trong 3 ngày tại khu du lịch Bình Quới, nhưng tôi đã tranh thủ vào sớm và về muộn thêm vài ngày để kết hợp du lịch luôn. Do vào sớm nên tôi đã ở nhờ nhà một người bạn tại Quận 1. Bên cạnh niềm vui khi có thêm rất nhiều người bạn mới từ cuộc thi, giao lưu với những sinh viên chi nhánh HCM của trường tôi- Arena, đi mua sắm, thì thứ đọng lại trong tôi nhiều nhất chính là ẩm thực Sài gòn.


Bún măng vịt

Ngày đầu đặt chân tới HCM, sau khi cất hành lý, tôi đã đi bộ khám phá SG tới khuya mới trở về nhà. Bữa trưa hôm đó, chị Pica đưa tôi đi ăn món bún măng vịt ở ngõ đường Mạc Thị Bưởi. Thoạt đầu tôi cứ ngỡ chỉ có một bát bún măng trộn lẫn với vịt như ở HN, nhưng khi bưng ra là 1 bát bún măng riêng và 1 đĩa thịt vịt hấp, phủ sốt lên trên. Thịt đậm đà, không béo, ăn rất ngon. Dù quán ở trong hẻm nhưng lúc nào cũng đông khách.

Sau bữa trưa thưởng thức bún măng vịt trong hẻm là cả buổi chiều lang thang, đi bộ dọc con đường Đồng khởi, Sài gòn center, Thương xá tax..và nhâm nhi ly café trong cửa tiệm Gorlia Jean Coffee một chiều mưa.



Lẩu cá kèo

Đến ngày giao lưu gặp gỡ các sinh viên arena HCM, tôi được các bạn đưa đi ăn lẩu cá kèo, và đây cũng là lần đầu tôi thưởng thức món ăn này. Trời thì mưa, nhưng các bạn rất nhiệt tình trở chúng tôi trên những chiếc xe máy tới đường Bà Huyện Thanh Quan để ăn lẩu cá kèo. Những con cá sống tươi ngon, thuôn dài, được thả trực tiếp vào nồi lẩu đang sôi sùng sục, cùng với các loại rau sống, ăn với bún. Đi kèm là một đĩa cá kèo xiên nướng, tẩm gia vị và ớt. Cá nhân tôi đặc biệt thích món cá kèo xiên nướng này. Còn về chỗ cá được thả vào nồi lẩu kia, lúc đầu ăn phải mật và rất đắng, tôi ngỡ phải bỏ hết đi, nhưng anh bạn người Sài gòn nói cho tôi biết rằng mật chính là cái ngon nhất nên tôi đã thử ăn hết cả con, và rồi những con tiếp theo nữa..


Đồ hải sản: Ốc, sò huyết: Nếu có điều kiện vào HCM, bạn hãy thử thưởng thức đồ hải sản ở đây, rất đậm đà, ngon bổ rẻ. Khi chị bạn rủ tôi đi ăn đồ hải sản, tôi còn ngần ngại vì nghĩ chắc cũng chả khác đồ hải sản Hà nội là mấy nhưng Hà nội thì mắc hơn, song khi tới quán ốc trên đường Nguyễn Thị Minh Khai thì suy nghĩ của tôi lại khác hoàn toàn. Đây là một trong những quán nhậu, và chuyên các loại hải sản, đặc biệt là ốc. Tôi rất bất ngờ khi nhìn menu tại đây rẻ hơn khá nhiều so với ở HN, và hương vị hải sản được tẩm ướp ngon hơn, cay hơn. Thậm chí, tôi tin chắc bạn còn có thể xì xụp húp nước ốc ở đây đến giọt cuối cùng, ngậy ngậy, hơi béo và hài hòa cả chua, cay mặn ngọt.


Tắc, xí muội ở Nhà thờ Đức Bà: Nhắc tới nước tắc là tôi lại không thể quên được câu chuyện hài hôm tôi ra Nhà thờ Đức Bà lúc chập tối với những người bạn. Khi tôi hỏi ở đây có nước gì, họ nói có tắc, xí muội. Nước xí muội thì tôi biết, nhưng nghe tắc có vè lạ lạ. Tôi hỏi người bán :

- Nước tắc là nước gì ạ?

- Là nước tắc chứ còn gì.- Người bán trả lời

- Thế nó làm từ quả gì ạ? Tôi tò mò hỏi tiếp

- Trời, thì là quả tắc đó

- ???

Cuối cùng, chỉ sau khi người bán bưng ly nước tắc ra, làm một ngụm, tôi mới hiểu, thì ra tắc chính là quất ở ngoài Hà Nội. Và, nước tắc chính là nước quất. Song, ở trong đây họ cho rất nhiều đá và đường, do đó bạn hãy từ từ thưởng thức nhé. Lúc sau đá tan ra uống mới thích, còn nếu không biết mà bạn cứ hớt hết đá ra như tôi, thì chắc chỉ còn lại vài giọt nước trong cốc mà thôi.


Chè và kem sầu riêng: Chè Sài gòn tại quán chè 75 trên đường Trần Huy Liệu và kem ở cửa tiệm Kem Bạch Đằng trên đường Lê Lợi. Đó là 2 địa chỉ mà tôi đã lưu lại và cũng là hai nơi duy nhất tôi thưởng thức món tráng miệng là kem và chè, vị ngọt ưa thích của tôi. Giống như thương hiệu kem Tràng Tiền hay kem Hồ Tây ngoài Hà Nội với các vị truyền thống như cốm, sữa dừa hay vani, thì kem Bạch Đằng khá nổi tiếng trong Sài Gòn, đặc biệt với hương vị sầu riêng. Dù bạn không biết ăn sầu riêng, hay e ngại về mùi của sầu riêng, thì với kem hay chè sầu riêng thì lại khác, thoảng chút hương sầu riêng trong ly kem mát lạnh hay cốc chè thơm ngon, bạn cứ thử rồi sẽ biết.


Bánh tráng trộn, bánh bột chiên, bánh đúc quán rong cho tới bánh ngọt của tiệm Tous les jours khởi đầu ngày mới.

Bánh tráng trộn


Bánh bột chiên


Một đứa thích ăn vặt như tôi thì không thể bỏ qua các loại bánh hay các món ăn vặt ở Sài gòn được. Tôi đã tìm đến một quán rong bán bánh tráng trộn ở trước cổng một trường học, quán lúc nào cũng phục vụ một số lượng lớn thực khách chính là các em học sinh đặc biệt vào giờ tan học hay giờ nghỉ trưa. Bánh tráng trộn gồm bánh tráng cắt lát mỏng, thêm chút khô bò, trứng cút, xoài xanh xát thành sợi, chút vừng, rau và nước sốt trộn đều với nhau.

Khác với hương vị thanh mát của bánh tráng trộn là bánh bột chiên ngậy, thơm và bùi. Bánh bột chiên chính là bột chiên lên với trứng, hành, cắt miếng nhỏ ăn cùng với đu đủ xát xợi và nước chấm xì dầu chua ngọt. Bánh đúc trong Nam đặc biệt khác với bánh đúc ngoài Hà nội, không phải đặc và nhân lạc mà mềm, dẻo, bề mặt phủ nhân thịt và mục nhĩ. Nhìn chung, bánh đúc mỗi vùng miền lại có một hương vị và cách chế biến khác nhau và có vị ngon rất đặc trưng.


Tạm biệt các món bánh ở quán rong, vỉa hè, tôi sẽ nhắc tới bữa sáng quen thuộc của tôi trong những ngày tại SG trước khi xuống Bình Quới. Đó chính là các loại bánh tại cửa tiệm Tous Les Jour gần nơi tôi ở. Giá cả hợp lý, phải chăng và bánh ở đây luôn thơm ngon, mới. Loại bánh tôi thích nhất là bánh mỳ nướng, bánh cream và bánh kẹp ham phủ phô mai và sữa. Buổi sáng, tôi thường mua bánh tại đây kèm với một ly chanh bào, rồi ngồi lướt web, cập nhật tình hình facebook trên tầng 2 của quán, thỉnh thoảng nhìn xuống con phố tấp nập xe cộ, người đi làm.


Ho Chi Minh City - Nov 2010

Thứ Tư, 2 tháng 11, 2011

Singapore (P3): Suýt ngủ quên trong shopping!

Nếu bạn là một tín đồ shopping thì bạn đã tìm đến đúng chỗ rồi đó. Thậm chí lúc tôi tới đây với mục đích du lịch tham quan là chính, vậy mà tôi đã dành toàn bộ thời gian ngày đầu tiên tại khu shopping Bugis và cả buổi chiều ngày thứ 4 tại khu Orchard. Tại sao vậy? Điều gì đã hấp dẫn và lôi cuốn tôi đến thế? Kinh phí chuyến đi đã được tôi lên cẩn thận từ trước mà suýt chút nữa thì hết sạch chỉ vì khoản tiền dành cho shopping tăng đột biến.


Trước hết phải kể tới sự bắt mắt, cách trang trí décor quá đa dạng, style rõ ràng, quầy phong cách cá tính, quầy thì kiểu sang trọng quý phái..tiếp đến là những tấm biển sale. Nhưng hầu hết không sale trực tiếp cho 1 sản phẩm , thay vào đó là chiêu bán hàng khéo léo như mua 2 giá rẻ hơn mua 1 chiếc, và mua 3 thì lại rẻ hơn nữa. Và bỗng chốc tôi đã quên đi việc 1 SGD bằng bao tiền Việt. Tôi được một người em tư vấn ở Bugis giá hợp lý nhất, vì thế tôi đã chọn cho mình vài bộ đồ ở đây trước, tôi vẫn nhớ đó là cửa tiệm L’zzie với phong cách rất dễ thương. Nếu cậu em không gạt đi chắc tôi đã mua hết mấy bộ đồ trên người mẫu. Vậy là nguyên ngày đầu tiên, sau chuyến bay buổi sáng, tôi đã dành từ 2h chiều đến 7h tối chỉ ở khu Bugis, shopping và ăn tối tại Bugis junction.


Bên cạnh các khu shopping cao cấp thì có khu chợ Ấn Mustafa là nơi khá hợp lý nếu bạn muốn mua những đồ lưu niệm, tôi nghĩ vậy. Tôi mua được khá nhiều đồ lưu niệm tặng bạn bè tại đây. Với các tấm biển 10$/3 chiếc, tôi dễ dàng chọn cho mình những món đồ khác nhau, bạn không nhất thiết phải lấy cùng loại mà có thể khác loại. Với 10$ tôi đã chọn được 1 chiếc túi xách bằng vải, 1 cái bóp đựng điện thoại/máy ảnh, và 1 chiếc cặp tóc khá đẹp. Nhưng khu này tôi chỉ tạt vào mấy quầy hàng đầu, còn về sau cũng như vậy nên tôi không cần vào nữa. giá và mặt hàng cũng ngang nhau. Tôi shopping tại khu này khoảng hơn 1 tiếng, để dành thời gian thăm quan tòa Quốc hội và bảo tàng.

Orchard thì cả khu đều là các cửa tiệm, plaza, tôi không nhớ và cũng không đếm được có bao nhiêu plaza tại đây, vì tôi đi mãi không hết. Nhưng tôi chỉ tập trung vào một vài khu như Tang, Ion và Isetan. Với mức sale lên tới 50-70%, tôi đã sắm vài món đồ của Esprit và Pierre Cardin tại Isetan và thực sự nếu về VN thì bạn cũng không thể mua với giá như vậy. Từ chiếc túi xách của khu plaza họ thiết kế cũng lịch sự và đẹp. Và, chất lượng dịch vụ thì miễn bàn, lúc nào cũng có cảm giác bạn là thượng đế và vì vậy, bạn cảm thấy đồng tiền bỏ ra là rất xứng đáng. Vì mải mê shopping mà tôi đã để những người bạn ăn trưa trước, còn tôi thì ngợp trong cửa hàng Esprit tới 3h chiều mới ăn trưa. Dường như tôi đã no mắt thay cho no bụng rồi.


Nhìn chung, shopping cũng là cách để bạn chăm sóc bản thân, bạn mặc đẹp hay phù hợp với mình thì sẽ cảm thấy tự tin hơn, hoặc đôi khi làm mới mình bằng những bộ trang phục. Và đây cũng là cách xả stress có phần tốn kém nhưng cũng khá hiệu quả vì khi đó bạn chỉ còn tập trung vào những bộ trang phục trên các quầy hàng mà thôi. Nhưng bạn đừng quên cân nhắc giữa shopping và túi tiền nhé!