Ngày 1: Những bước chân đầu tiên tới Hồng Kông Lần đi Hồng Kông này tôi chuẩn bị khá kĩ vì tôi không chỉ đi một mình mà còn đi cùng với cô, cô bị say xe và cũng chưa đi du lịch bao giờ nên lịch trình của tôi phải đảm bảo sức khỏe mà vẫn đi được hết các điểm. Trước đó 3,4 tháng, tôi đã lướt các diễn đàn du lịch, nghe kinh nghiệm mọi người chia sẻ và nhờ bạn bè check hộ lịch trình.
Chuyến bay hơn một tiếng rưỡi đồng hồ từ Nội Bài tới sân bay Chek Lap Kok của hãng Vietnam airlines tốt đẹp. Tôi có một bữa trưa khá ổn với cơm cá chiên, salat, một chiếc bánh mỳ nhỏ với bơ và một ly nước cam. Lướt qua vài tờ báo rồi chợp mắt một lát bởi tối hôm trước tôi thức khuya sắp xếp hành lý. Vèo một cái đã tới sân bay Hồng Kông, tôi háo hức chờ đợi chuyến bay này lâu rồi, cả vé máy bay và khách sạn đều đặt từ rất sớm để được giá rẻ.
Cảnh đầu tiên ấn tượng với tôi là cái sân bay này rộng hơn nhiều so với hồi tôi đi Thái hay Sing. Tới quầy check in, vài dãy đang xếp hàng, thủ tục ở hải quan Hồng kông khá lâu, nhưng không sao, cứ từ từ rồi sẽ tới lượt. Trong sảnh sân bay có một mô hình chiếc máy bay treo ở trên trần khá độc đáo. Lúc này là khoảng 3h chiều, thật may tôi cảm thấy sức khỏe mình khá tốt để có thể bắt đầu chuyến tham quan ngay chiều nay . Tôi tìm tới điểm bán thẻ Octopus card để đi lại MTR và bus ở HK và không quên mua luôn 1 chiếc sim điện thoại để gọi về VN, sim 3G ở đây khá mắc.

Ra khỏi cửa sân bay, tôi bắt xe bus A21 để về thẳng Tsim Sha Tsui- trung tâm thuận tiện đi lại tới các điểm thăm quan. Đến đường Nathan Road, chúng tôi xuống bến và bắt đầu đ bộ tìm địa chỉ tới nhà nghỉ Park Guest House. Đó là một khu nhà cũ, tôi đi băng qua mà còn không nhận ra vì bên ngoài họ đang dựng bạt tu sửa. May thay tôi hỏi được người đi đường và tìm được tới nơi. Hong kong là đất du lịch nên hầu như dân đây nói được tiếng anh và họ rất nhiệt tình chỉ đường.
Lên tới tầng 15 của nhà nghỉ, chúng tôi gặp tây ta đen trắng đủ cả vì nơi đây dành cho những dân du lịch bụi, nhưng dưới tầng 1 có an ninh trực 24/24 nên khá yên tâm. Bước vào căn phòng tôi hơi sốc vì nó siêu nhỏ, vừa đủ để 1 cái giường và hành lý thì cho xuống gầm, toilet cũng ngay trong phòng luôn. Nhưng vì khách sạn tại HK rất mắc cho nên tôi cũng xác định chỉ cần chỗ để ngủ, còn thì đi cả ngày.

Cất hành lý nghỉ ngơi một lát, chúng tôi thẳng tiến ra bến tàu điện Tsim Sha Tsui ngay gần đó, đi tới ga Central để lên The Peak. Lại cảnh tượng xếp hàng dài, dường như ở đâu cũng vậy trong ngày cuối tuần nhất là khu thăm quan, vui chơi và ăn uống. Cảm giác đi xe điện leo lên đỉnh thật thú vị, nhìn xuống 2 bên từ trên cao, xe leo lên dốc ngược và gió mát lồng lộng.
Tôi đã hẹn Cherrie- một cô bạn người Hồng kông tại The Peak. Tôi quen Cherrie 3 năm về trước trong một chuyến du lịch tới Thái Lan, hồi đó tôi chụp ảnh viết báo về style thời trang tại Bangkok, tình cờ tôi gặp Cherrie trong công viên với phong cách ăn mặc khá elegant, tôi chụp ảnh và xin lại địa chỉ liên lạc. Sau đó một dạo, nhờ facebook, chúng tôi dễ dàng nối lại liên lạc với nhau, bên cạnh email. Khi tôi thông báo sắp sang HK, Cherrie rất nhiệt tình và hẹn ngày gặp tôi bên đó.
- Hồng kông về đêm nhìn từ trên cao: lung linh ánh đèn

Quay trở lại với The Peak, tôi và cô đi xuống tầng trệt để mua 2 vé đi Disneyland và được tặng 1 chiếc dù khá đẹp nhân dịp kỉ niệm 5 năm Hồng Kông Disney. Các quầy trong The Peak décor rất bắt mắt, lung linh và ấn tượng, rất xứng với một đất nước du lịch. Chúng tôi loanh quanh khu The Peak Galleria thì bất chợt Cherrie Poon đứng ngay sau tôi vỗ vai, chúng tôi tay bắt mặt mừng và vừa đi bộ vừa nói chuyện.
Tầm 7h tối, chúng tôi cũng cảm thấy mệt và đói, Cherrie đã dẫn chúng tôi lên 1 quầy hàng ăn tên Hongkong Day trong The Peak Tower. Tôi ăn woton (mỳ há cảo) và cô thì chọn một suất cơm bò. Với tôi, đồ ăn tương đối được. Cô bạn của tôi bất ngờ show ra bức ảnh chụp chiếc máy bay mà tôi đã bay tới HK hồi chiều. Tôi chưa bao giờ có tấm ảnh như vậy, và cũng chỉ có Cherrie mới chụp được tấm ảnh này. Cherrie kể cho tôi cô không còn là một cô giáo mà chuyển sang làm cho sân bay HK với công việc là kết nối qua bộ đàm với phi công để đảm bảo tốt cho mỗi chuyến bay và vì thế cô có thể check lúc nào máy bay của tôi hạ cánh và đã chụp ảnh này qua cửa kính sân bay. Có hàng nghìn người thi tuyển vào vị trí này và chỉ 30 người được lựa chọn, thêm nữa là họ thường xuyên phải trải qua các bài test và có thể bị out bất cứ lúc nào khi không vượt qua được đợt kiểm tra định kì.

Sau đó, Cherrie đưa chúng tôi đi ngắm show ánh sáng từ trên cao tại The Peak, gió thổi khá lạnh và chúng tôi thì quên không mang theo áo khoác. Đêm đầu tiên ngắm Hồng kông từ trên cao thật tuyệt, nhìn từ trên xuống, một Hồng kông lung linh về đêm trong bữa tiệc ánh sáng.
Có một điểm tôi thấy ở Hồng kông là ý thức về bảo vệ môi trường khá tốt. Họ có những campaign rất hay như một quầy trên The Peak Galleria có tên Wish Tree. Ở đây họ décor mô hình cây xanh giả, một màu xanh tràn ngập ở đây, mọi người sẽ viết những lời chúc, wish cho môi trường và cho thế giới rồi treo lên đó. Hoặc như việc đi vào siêu thị, họ không phát free túi nilong, thay vào đó là thu phí, có thể là 0.5$ hoặc 1$ hồng kông tương đương 3,000 VND cho một chiếc túi ni lông. Thậm chí, giấy ăn trong công viên Disneyland cũng được ghi rõ giấy tái chế.

Cherrie có chỉ cho chúng tôi một chỗ trong The Peak Galleria được dán một bức ảnh khổ lớn trên tường hình HỒng kông những năm trước đây, những khu nhà cũ , để luôn nhắc nhớ mọi người về quá khứ, so với HK hiện đại của ngày hôm nay.
Trở về nhà nghỉ, chúng tôi nằm ngủ luôn sau một ngày đi liên tục, giữ sức chuẩn bị cho sáng hôm sau.