Trang

Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2011

Nhật kí 4 ngày tại Hồng Kông (p2)

Ngày 2: Hít thở sáng sớm trong lành ở vườn Nan Lian, xem tử vi ở đền Wong Tai Sin, thưởng thức Dimsum. thăm quan biểu tượng Bauhina và hải cảng HK,

"Cuộc sống gấp gáp ăn nhanh, đi nhanh rồi lại chậm rãi thưởng thức Chinese Traditional Dessert lúc nửa đêm."

Đó là lịch trình ngày thứ 2 của tôi, sáng sớm, chúng tôi mua chiếc bánh mỳ và hộp sữa ở chuỗi cửa hàng 7eleven và bắt đầu thong dong tới vườn Nan Lian, một khu vườn rất rộng, có lối kiến trúc độc đáo pha Nhật Bản, có cả thác nước ở bên trong. Chúng tôi đi bộ hoài không ra mồ hôi trong tiết trời mát mẻ. Tôi đã mua vài món đồ lưu niệm tại đây là những tờ giấy nhỏ ép hoa, cỏ 4 lá với những câu chúc tiếng Hoa để làm quà cho bạn bè.

Rời Nan Lian, chúng tôi đến đền thờ Wong Tai Sin, hôm nay ở đây rất đông, tôi được biêt có một đoàn các thầy sẽ tới làm lễ tại đây để cầu may cho mọi người. CHúng tôi may mắn tới đúng hôm nay vì trước đó thì chưa có. Tôi cũng xóc quẻ, rồi đi coi xem họ giải quẻ và xem tử vi. Họ coi cũng tương đối và nói cho tôi nhiều về vận mệnh tương lai, tình duyên và sự nghiệp.

Gần trưa, chúng tôi đi tìm quán Ling Hueng- một quán ăn lâu đời và nổi tiếng ở HK về dimsum. Hành trình tìm tới Ling Hueng cũng khá nhọc, chúng tôi vừa đi vừa hỏi đường và nhiều người thì không biết chỗ này. Nó nằm trên con phố Wellington, đi mất gần 1 tiếng mới tới nơi. Ở đây đông nghẹt người ăn, khi tôi vào nói tiếng Anh, không ai biết, tôi cứ hỏi bằng tiếng anh thì họ trả lời tiếng Trung, rồi họ đưa tôi menu cũng bằng tiếng Trung. Thật may có một ng ười khách cùng bàn nói được tiếng Anh, anh ta bảo tôi khi có người đi tới, cứ mở khay đồ ăn ra, ăn gì thì bê vào bàn, họ sẽ tích vào tờ order của mình, ăn xong rồi cầm tờ order đi thanh toán. Disum đây rất ngon, nhưng tôi không thuộc tên các loại Disum vì toàn tiếng Trung.

Buổi chiều, chúng tôi lượn shopping tại Sogo-Causeway bay rồi ra thăm biểu tượng Bauhinia, (bông hoa Dương Tử Kinh). Đi bộ mỏi chân, tôi ghé lại ô tô kem bên đường và mua 1 chiếc ốc quế. Kem ở đây thì không ngon như kem Tràng Tiền nhưng tôi vẫn thử cho biết, giá khoảng 8 đô la HK, tương đương 24 ngàn tiền Việt.

Chúng tôi chụp ảnh lưu niệm quanh cảng rồi về khu Mongkok dạo chợ đêm. Trên đường đi, hai cô cháu đã ghé một quầy hàng ăn và order món cơm gà chiên nhưng 1 suất ăn ở đây khá to nên 2 người chỉ ăn hết 1 suất. Và đặc biệt là đứng ăn chứ không có ghế ngồi. Quầy hàng ăn chật và chỉ có bàn sát tường, mọi nguời đứng đó ăn hoặc mang đi. Tới hôm nay tôi đã cảm nhận thấy rõ sự hối hả, khẩn trương của người dân nơi đây, họ ăn nhanh, đi nhanh và luôn tranh thủ thời gian, thậm chí tranh thủ chợp mắt khi ngồi trên tàu điện.

Lady Market không khác chợ đêm Hà Nội là mấy, chỉ có điều mặt hàng nhiều hơn và cũng nói thách cao hơn.

Trở về khách sạn lúc 9h tối thì tôi nhận được điện thoại của Cherrie, cô xin lỗi vì không đi ăn tối được với chúng tôi và muốn mang cho tôi món tráng miệng truyền thống của Trung Quốc như để xin lỗi. Tôi rất ái ngại vì nhà cô bạn khá xa, và lúc đó cũng muộn rồi. Nhưng Cherrie rất nhiệt tình, tầm 11h30 đêm, cô đứng dưới cửa nhà nghỉ và gọi tôi xuống lấy món tráng miệng. Cherrie bảo cửa tiệm họ mới chuyện địa chỉ hôm nay, rất nhiều người xếp hàng bên ngoài không biết, và cô đọc thông báo bằng tiếng Trung nên đã tìm mua được cho tôi. Tôi thực sự rất cảm động vì sự nhiệt tình của Cherrie.

Tôi ôm hộp dessert về phòng, nhâm nhi thưởng thức. Có các loại hoa quả bên trong hơi giống hoa quả dầm VN nhưng khá nhiều thứ và cảm nhận vị ngọt thanh mát của các loại quả như kiwi, dưa hấu..cùng với trân châu dẻo. Tôi nhắn tin cám ơn Cherrie về món tráng miệng nửa đêm và nghe cô khuyên vài điều cho việc đi lại ngày hôm sau.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét